Vũ Trọng Phụng- người không hề xưa cũ!
Đọc lại những “Giông tố”, “Vỡ đê”, “Số đỏ”, “Làm đĩ” và những truyện ngắn khác của ông, ngẫm thấy người xưa vẫn không hề xưa cũ. Tư duy của ông vẫn rất mới, đáng để cho các nhà văn Việt Nam thời nay soi vào, và ngẫm lại mình chút ít nào chăng?
100 năm ngày sinh của “Vua phóng sự” đất Bắc Vũ Trọng Phụng (20/10/1912 – 20/10/2012). Nhìn lại những “siêu” nhân vật trong tác phẩm của ông, từ những năm 30 của thế kỷ trước, những nhân vật trong xã hội thời đó, từ thượng lưu trí thức Tây học đến hạ lưu dưới đáy xã hội, thấy hình như vẫn đang “tồn tại” một cách sống động trong thời công nghệ cao, toàn cầu hóa, kinh tế thị trường của thế kỷ 21 đương đại.
Họ là những “Xuân tóc đỏ”, “Bà Phó Đoan”, “Văn Minh”… đã trở thành “thành ngữ” khái quát những tính cách đại diện cho một lớp người trong xã hội hiện tại.
Lớp người hàm chứa tất cả, sự lố lăng, kệch cỡm và hài hước của một xã hội nhiều nhiễu nhương. Nơi mọi thứ chuẩn mực của đạo đức truyền thống, quan hệ tôn ti trật tự bị đảo lộn bởi trào lưu Tây hóa, bởi sức mạnh đồng tiền, và sự tha hóa nhân cách….
Và cũng lại giật mình, hình như văn chương Việt Nam đương đại đang mất đi tính hiện thực điển hình, tính chiến đấu trực diện với thói hư tật xấu, tính dự báo tương lai như văn chương thời ông. Phải chăng các nhà văn Việt Nam đang ru mình, ngủ quên hay viết văn trong phòng máy lạnh, nên ngòi bút không còn sắc bén?
Xem tiếp tại đây
Theo Minh Châu
(Nguồn: Tuanvietnam.net, 29/10/2012)